thay mn hnh iphone 5s

vải địa kỹ thuật

but banner

Chủ đề tháng 11: Gia đình

Quà tặng mẹ

- Ngày mai là sinh nhật mẹ đấy! – Bố thì thầm với bé Nhi
Vui quá, vậy thì Nhi phải có quà tặng mẹ mới được. Tìm quà gì bây giờ? Nhi đăm chiêu suy nghĩ như người lớn. Nhi có một gói kẹo bố cho, nhưng mẹ chẳng thích ăn kẹo. Hay là búp bê? Không được, mẹ lớn rồi, đâu có chơi búp bê. Chợt bé Nhi nhớ ra: “Đúng rồi, mẹ thích hoa! Sinh nhật mẹ năm ngoái, bố cũng tặng hoa cho mẹ”.
Nhìn ra vườn, Nhi thấy mấy cây hồng, cây cúc ông trồng đang nở hoa, khoe sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời. Nhưng Nhi muốn dành nhiều điều bất ngờ cho mẹ. Nhi muốn món quà tặng mẹ thật ý nghĩa.
Nhi chạy đi tìm ông để hỏi xin hạt giống hoa. Ông ngạc nhiên lắm, không hiểu Nhi định làm gì.
- Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, cả nhà sẽ biết mà!
Nhìn thấy vẻ mặt quan trọng của Nhi, ông cũng đành chiều cháu gái. Cầm mấy hạt giống bé xíu trong tay, Nhi nói nhỏ:
- Ông nhớ giữ bí mật cho cháu nhé!
Nhi gieo hạt vào cái cốc nhựa cũ đựng đầy đất và tưới nước như ông vẫn làm. Đêm ấy, cô bé tưởng tượng ra những hạt giống sáng mai sẽ nảy mầm và cây sẽ nở những bông hoa đẹp.
Sáng hôm sau, không đợi mẹ gọi, Nhi dậy thật sớm. Chưa xuống khỏi giường, cô bé đã reo lên:
- Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng mẹ đây!
Vừa nói Nhi vừa chạy lấy chiếc cốc đã gieo hạt. Nhưng Nhi sững lại, ỉu xìu gần phát khóc. Mấy hạt giống vẫn nằm im dưới lớp đất nâu. Chẳng có bông cúc, bông hồng nào nở cả. Nhi không có những bông hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.
Biết chuyện, mẹ cảm động ôm Nhi vào lòng. Mẹ giảng cho Nhi hiểu từ cái hạt gieo xuống đất nảy mầm, đâm chồi, kết lá, trổ hoa phải có thời gian và công sức chăm sóc. Như bé Nhi ngày trước, mẹ sinh ra bé xíu, đến nay lớn khôn, biết yêu thương mẹ, nghĩ đến mẹ đấy. Mẹ thơm lên má Nhi:
- Con biết không? Con chính là bông hoa đẹp nhất, là món quà ý nghĩa nhất tặng mẹ hôm nay đấy! quà ý nghĩa nhất tặng mẹ hôm nay đấy!

                                                                                              (Thu Hằng)

Cháu ngoan

 Bé Minh rất quý ông nội. Vào những ngày nghỉ, bé thường quấn quýt bên ông. Hôm nay là chủ nhật, Minh theo ông ra vườn đọc báo. Ở vườn có một cây hoa ngọc lan rất cao, hoa thơm ngào ngạt nên ông nội thường ngồi trên ghế đá cạnh gốc cây. Sáng hôm ấy, khi ông xem báo, Minh sà vào lòng ông, đưa tay vuốt râu ông và hỏi:
- Ông ơi, sao râu ông mọc dài thế?
Ông nói:
- Râu ông dài vì ông già rồi, cháu ạ!
- Sao bà cũng già mà không có râu hả ông?
- À, vì bà là đàn bà, còn ông là đàn ông.
- Sao ba là đàn ông mà râu không dài ạ?
- À, vì ba cháu còn trẻ, còn ông thì đã già.
Minh thôi không hỏi nữa mà nằm vào lòng ông và nhìn lên cây ngọc lan. Minh thấy những chiếc lá vàng rải rác trong vòm lá xanh. Một làn gió thổi qua, vài chiếc lá vàng rơi xuống. Minh nhỏm dậy, chạy đuổi theo một chiếc lá vàng, đỡ lấy trước khi lá chạm đất. Minh cầm lá đến bên ông và hỏi:
- Ông ơi, sao lá vàng lại rụng vậy ông?
- Vì lá đã già, con ạ
Minh bâng khuâng nghĩ: “Ông già rồi, vậy ông có “rụng” như lá không? Ồ, nếu ông “rụng” như chiếc lá vàng lúc nãy. Như thế ông sẽ không đau đâu”
Ông nhìn Minh mỉm cười và nói:
- Cháu của ông rất khỏe. Khi ông “rụng”, cháu sẽ đỡ ông dậy phải không?
Minh dạ thật to và tự hỏi sao ông biết Minh nghĩ thế. Ông tài thật!

                                                                                       (Huỳnh Thị Cúc)

Cháu ngoan của Bà

Bà nội bé Lan đã già lắm rồi, tóc bà đã bạc trắng, khi đi, bà phải chống gậy. Lan yêu quý bà lắm, bà cũng rất yêu quý Lan.
Mỗi khi đi học về, Lan thường đọc thơ, kể chuyện ở trường ở lớp cho bà nghe. Bà ôm Lan vào lòng mỉm cười, âu yếm nói: “Cháu của bà ngoan lắm!”.
Mùa đông dã đến rồi, trời lạnh lắm. Chiếc chăn của bà đã cũ, nhà Lan nghèo nên chưa mua được chăn mới cho bà. Mẹ rất lo đêm ngủ bà không đủ ấm. Thấy vậy, bé Lan nói:
- Mẹ ơi, mẹ đừng lo! Con sẽ ngủ với bà để sưởi ấm cho bà.
Từ đó, đêm nào Lan cũng ngủ với bà. Nửa đêm, mẹ không yên tâm, sợ bé lan kéo chăn của bà nên rón rén vào buồng xem sao. Me thấy bé Lan đang ôm bà, ngủ ngon lành, còn bà hình như đang thì thầm: “Ấm quá, cháu của bà ngoan quá”.

                                                                                 (Mai Thị Minh Huệ)
2693571
Truy cập trong tuần:
5044

We have 2 guests and no members online